Cảnh sát Vương và Tần Lâm đã từng quen biết nhau nên Tần Lâm rất phối hợp, không hề trì hoãn thời gian.
Đến khi cảnh sát Vương đến nhà họ Chu thì mấy người Tần Lâm đã biết nguyên nhân cảnh sát Vương đến đây.
Mẹ Tần tức giận vô cùng. Lúc hai người kia đến đây, bà ấy nghĩ đó là em họ của Chu Chí Quốc nên đã nhiệt tình pha trà, lại pha sữa mạch nha, còn đãi họ bằng kẹo sữa, kẹo râu rồng, kẹo lạc mà khách thông thường khác đến nhà cũng không được đối đãi như vậy.
Ai ngờ thế mà bọn họ lại đến sở cảnh sát tố cáo con rể bà ấy.
Cảnh sát Vương nói rõ tình hình: “Hiện tại cánh tay Ngu San đã bị gãy, cô ta là người của đoàn công văn, canh tay bị phế như vậy thì không thể khiêu vũ nữa, giống như sự nghiệp của cô ta đã bị hủy hoại, nếu không xử lý tốt việc này thì…”
Tần Lâm nghe xong, cô nói thẳng: “Đứa nhỏ nhà tôi suýt nữa đã bị cô ta ném xuống đất, bọn họ còn muốn bắt nạt tôi, vì bảo vệ tôi nên chồng tôi mới ra tay, anh ấy chỉ phòng vệ chính đáng…”
Tần Lâm kể lại rõ ràng từ đầu đến cuối: “Lục Kỳ Niên cũng bị chồng tôi đánh, vì sao cậu ta không có việc gì? Điều này có thể nói rõ chồng tôi ra tay rất có chừng mực! Ngu San kia dùng ghế nện anh ấy, nếu anh ấy bị đánh trúng thì chẳng phải đã chết oan uổng rồi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play