“San San, chuyện này phải nói cho dì biết, nếu Bội Quân không được dạy dỗ nghiêm túc thì sẽ còn xem trời bằng vung, còn có anh họ và chị dâu của cô…” Lục Kỳ Niên nói đến đây thì nhớ đến anh họ của San San có thể biết anh cả của mình nên lập tức im bặt.
“Chị nghỉ ngơi đi! Tôi sẽ mua một ít đồ ăn cho chị.” Lục Kỳ Niên sắp xếp cho Ngu San xong thì nói.
Ngu San dặn dò: “Ở nơi thâm sơn cùng cốc thế này, cậu phải cẩn thận!”
Trong lòng Lục Kỳ Niên rất ấm áp: “Tôi biết rồi.” Hôm nay cậu ta xem như đã tự mình trải nghiệm câu nói ‘nơi khỉ ho cò gáy ra điêu dân’ này rồi.
Lục Kỳ Niên ra khỏi bệnh viện, cậu ta tìm chỗ có thể gọi điện thoại để gọi đến bộ đội cho anh mình trước.
“Anh cả, anh có người quen ở đại đội Thanh Sơn, công xã Triều Dương, huyện Mai Lũng sao?” Lục Kỳ Niên thăm dò.
Lục Đạt cau mày: “Không biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play