Bà Chu giặt tã xong quay vào nhà, bà ấy nghe một hồi mới vào nói: “Mẹ Lâm Lâm nói đúng đó! Nếu năm đó nhà họ Tần không chê xuất thân nhà chúng tôi không tốt thì đã không chịu gả cô gái tốt như vậy đến nhà chúng tôi, đến lễ cưới còn không tính toán với nhà chúng tôi, đó chính là duyên phận của hai đứa, cũng là phúc của nhà chúng tôi!”
Mẹ Tần đang ôm một bụng lửa giận nhưng nghe bà Chu nói mấy lời này thì lửa giận lập tức tiêu tan không còn lại gì: “Chí Quốc là đứa nhỏ tốt! Thím và chú nhà thông gia cũng là trưởng bối tốt, Lâm Lâm nhà cháu được gả vào nhà họ Chu cũng là phúc của con bé.”
Bà Chu ra phơi mấy cái tã nói: “Lúc đó, nếu không nhờ Lâm Lâm thì tôi và lão Chu cũng không nhất định được sống đến giờ phút này.”
Từ sau khi Tần Lâm chữa lành chân cho Chu Chí Quốc, bà Chu luôn nghi ngờ sở dĩ bệnh của hai vợ chồng già bà ấy có thể khỏi nhanh như vậy cũng nhờ có Tần Lâm âm thầm chữa trị.
“Chỉ cần nhà họ Chu vẫn còn tôi và lão Chu thì cho dù là Chí Quốc cũng không thể bắt nạt Lâm Lâm! Sau này, tất cả của tôi đều giữ lại cho Lâm Lâm mà không để lại cho Chí Quốc, cũng không để lại cho mấy cháu cố!” Bà Chu nghiêm giọng nói.
Mẹ Tần không quá tin tưởng những lời này của bà Chu, nào có cái gì mà không để lại cho cháu trai lại để cho cháu dâu?
Nhưng bà Chu có thể nói những lời như vậy trước mặt nhiều người để tăng thể diện cho nhà họ Tần bà ấy, còn tăng thể diện cho con gái bà ấy thì mẹ Tần cũng vô cùng cảm kích: “Lâm Lâm nhà cháu hiếu thảo với trưởng bối cũng là chuyện nên làm mà thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play