Trong phòng ngủ của Tần Lâm đã được chuẩn bị thêm một cái giường, ba đứa bé được đặt lên giường, một trong ba đứa đã há to miệng, ngáp một cái, làm lộ cái lợi màu hồng.
Ông Chu nhìn thấy thì hai mắt không muốn dời đi chỗ khác, lúc ông ấy muốn phân biệt ai là ai thì mới phát hiện không thể phân biệt được: “Lão đại là đứa nào?”
Song sinh được chia thành song sinh cùng trứng và song sinh khác trứng, nếu là song sinh cùng trứng thì dáng vẻ bề ngoài sẽ tương tự nhau.
Mẹ Tần là người có quyền lên tiếng về vấn đề này nhất, vì bà ấy đã nghiêm túc nghiên cứu mấy ngày nay.
“Chú nhà thông gia, lão đại là cháu gái Phúc Bảo, chính là cô bé nằm giữa, trên cổ tay có một vết bớt. Lão nhị là bé trai nằm bên trái, trên chân đứa nhỏ này có bảy nốt ruồi son, Chí Quốc nói đó là Bắc Đẩu Thất Tinh. Còn lão út thì càng dễ nhận ra hơn, nếu chú nhìn kỹ thì giữa hai đầu lông mày của đứa nhỏ này có một nốt ruồi nhỏ màu đỏ.” Mẹ Tần nói rõ từng đặc điểm nhận biết cho ông Chu nghe.
Ông Chu chăm chú lắng nghe, vẻ hiền từ và yêu thương trong mắt càng sâu hơn.
Chu Chí Quốc: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT