Mẹ Tần không yên tâm nói: “Đây là bệnh viện, hay là con đi tìm bác sĩ khám đi! Ở đây đã có mẹ, không sao đâu.”
Chu Chí Quốc cố gắng nở nụ cười kiên nhẫn: “Mẹ, con không sao. Con chỉ hơi lo lắng, hơi căng thẳng, dù sao bác sĩ Triệu cũng đã đề nghị sinh mổ.”
Trong lòng mẹ Tần cũng hoảng theo: “Lâm Lâm nói nếu không sinh tự nhiên được thì mổ. Như vậy… Có phải là chịu khổ nhiều hơn một lần không?”
Chu Chí Quốc vừa chịu đựng cơn đau vừa trấn an mẹ Tần, anh càng chịu đựng sắc mặt càng kém.
Khỉ Gầy quay lại thì thấy sắc mặt anh Chu đã không còn giống sắc mặt của người nữa rồi: “Anh mau uống nước đi!”
Lúc Chu Chí Quốc uống ực một hớp nước thì ở trong phòng sinh, Triệu Quyên đã rót một cốc sữa bò cho Tần Lâm: “Càng đau hơn đúng không? Cô tuyệt đối đừng la lên, cô phải giữ sức, la một tiếng như thế sẽ mất rất nhiều sức, lúc sinh lại không dễ dàng gì.”
Tần Lâm ngoan ngoãn uống một ngụm sữa bò: “Tôi nghe lời cô, tôi không la, tôi chịu đựng rất giỏi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT