Kẻ vô lại lập tức hỏi: “Vậy lập công có được ban thưởng không? Tôi không cần giấy khen gì đó đâu, bốn bức tường nhà tôi đã đủ vinh quang rồi, không cần thêm giấy khen tăng thể diện gì nữa! Hì hì… Tôi chỉ muốn cưới vợ…”
Lửa giận trong người cảnh sát Vương đã bốc lên vùn vụt: “Không có phần thưởng cưới vợ!”
Kẻ vô lại nói: “Vậy được ăn uống cũng được! Tôi là người thực tế nên cũng muốn mấy thứ thực tế, đừng nói đến mấy thứ không thực tế!”
Cảnh sát Vương phải kìm nén cơn giận, hy vọng tên này thật sự nhìn thấy gì đó, nếu không nhất định anh ấy phải phê bình, dạy dỗ kẻ vô lại này một phen: “Ông nói đi!”
Lúc này kẻ vô lại vẫn chưa chịu thôi: “Vậy đồng chí cảnh sát đồng ý rồi đúng không?”
Cảnh sát Vương siết chặt cây bút trong tay mình: “Chỉ cần ông không nói hươu nói vượn thì chúng tôi sẽ thưởng cho ông.”
Kẻ vô lại yên tâm nói: “Đêm hôm đó, tôi nhìn thấy không chỉ một mình Kiều Đình Đình mà còn có một người khác trong đại đội chúng tôi, người đó không những gặp Kiều Đình Đình vào đêm chuồng bò cháy mà còn gặp lại vào một đêm sau mấy ngày chuồng bò bị cháy…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play