Kiều Đình Đình càng tức giận, “Ông ta nói có người nhìn thấy thì chính là có người nhìn thấy sao? Ông ta dựa vào đâu nói như vậy? Không có chứng cớ, ông ta nói hươu nói vượn như vậy, con sẽ đi kiện ông ta bịa đặt! Kiện ông ta vu hãm!”
“Cha chỉ hỏi con, rốt cuộc tối hôm đó con có đến chuồng bò hay không!” Cha Kiều mặc kệ những chuyện khác, ông ấy chỉ quan tâm chuyện này.
Kiều Đình Đình phẫn nộ nói: “Con không có đi!”
Trong lòng cha Kiều hiểu rõ, đêm hôm đó con gái ông ấy nhất định đã đến chuồng bò, tuy lão Phan cáo già, nhưng không phải người nói hươu nói vượn.
Nếu con gái không chột dạ, giải thích một chút thì cũng thôi, ông ấy không tin Đình Đình có thể đi phóng hỏa, nhưng con gái hết lần này đến lần khác chết cũng không mở miệng, chết cũng không nhận sai, thật đúng là tức chết ông ấy mà! “Cha đã bảo ông ấy đi báo án! Nếu như con không dính líu vào chuyện này, người ta cũng không vu hãm con được! Nếu như con dính líu, thì con cứ chờ chết đi!”
Mẹ Kiều tức giận: “Sao ông lại nói vậy? Đây là con gái ruột của ông đó! Không phải kẻ thù của ông! Ông muốn tức chết ai vậy!”
Sắc mặt Kiều Đình Đình tối sầm lại, “Cha! Cha nói chuyện cũng đừng quá khó nghe, con xảy ra chuyện, chẳng lẽ trong nhà còn có thể tiền đồ hơn sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT