Trong lòng Đội trưởng Phan còn có việc, ông ấy không ở lại nhiều lời với mẹ con họ nữa: “Có mẹ con ở đây chăm sóc con là được rồi, cha nuôi đi về trước, cha nuôi sẽ dặn mẹ nuôi của con mang canh gà đến!”
Tần Lâm cũng không khách sáo: “Vậy con chờ uống canh gà vậy!”
Đội trưởng Phan thấy cô thoải mái như vậy mà không hề khách sáo thì trong lòng ông ấy rất phấn khởi. Tần Lâm như thế này là vì xem ông ấy như người nhà mình: “Con chờ nhé! Cha nuôi quay về gọi mẹ nuôi của con chuẩn bị ngay.”
Sau khi đội trưởng Phan đã rời đi, mẹ Tần nói: “Đứa nhỏ này, sao con không khách sáo như thế? Nhà cha nuôi con có tổng cộng mấy con gà mái chứ?”
Tần Lâm nói: “Cha nuôi và mẹ nuôi đều tốt với con, nếu con quá khách sáo với họ thì khác nào đang xem họ như người ngoài?”
Đạo lý đối nhân xử thế chính là như vậy, có qua có lại với nhau, có đôi khi để người ta giúp mình nhiều việc nhỏ nhặt mới có thể nâng cao mối quan hệ giữa hai bên.
Lúc này mẹ Tần cũng không muốn dạy dỗ cô, bà ấy dự định lúc về nhà sẽ mang con gà trong nhà mình đến nhà đội trưởng Phan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT