Chu Văn Tường mơ hồ bị dọa sợ, đè nén lửa giận nói: “Lần trước Bội Quân đến chỗ mấy người đúng không? Bây giờ con bé muốn báo danh xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.”
Chu Chí Quốc nói: “Chỗ tôi không có ai khuyên con bé làm thanh niên trí thức.”
Chu Văn Tường tức giận nói: “Con bé đến nơi này thăm cậu mới có suy nghĩ làm thanh niên trí thức, cậu dám nói chuyện này không liên quan gì đến cậu à?”
Chu Chí Quốc không có gì không dám nói, “Không có.”
Chu Văn Tường tức giận chỉ vào anh, “Cậu có tức giận thì nhằm vào tôi đây này, cậu nhằm vào một cô gái nhỏ tuổi thì có bản lĩnh gì? Con bé xem cậu là anh họ, cậu xem con bé làm nơi trút giận sao?”
Ánh mắt Chu Chí Quốc thâm trầm nhìn bà ta, “Ba đứa con trong nhà bà, dựa theo chính sách vừa đến tuổi thì nhất định phải có một người xuống nông thôn, bà có cách giữ con bé lại hai năm, nhưng cũng vì không hưởng ứng chính sách quốc gia mà ảnh hưởng đến tiền đồ của chồng bà ở xưởng luyện thép, cho nên hai năm nay chữ ‘tạm thời’ trong ‘xưởng trưởng tạm thời’ không thể nào lấy xuống được.
Một lãnh đạo xưởng, tối thiểu phải hưởng ứng lời kêu gọi của quốc gia, làm tấm gương tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play