Chu Chí Quốc sửa lại: “Không phải trông rất ngon mà là thật sự rất ngon.”
Cụ ông vươn cổ nhìn về phía hộp cơm trưa của anh, nói: “Nếu không chúng ta đổi cho nhau nhé? Thay đổi khẩu vị haha?”
Chu Chí Quốc liếc nhìn hộp cơm vẫn còn nguyên của ông ấy rồi nói: “Cháu thích hương vị này hơn.”
Cụ ông không hài lòng nói: “Sao thanh niên trai tráng như cậu lại không biết kính già yêu trẻ thế? Chỉ đổi một chút cũng không được sao?”
Chu Chí Quốc ăn rất nhanh, nhưng tư thế ăn lại không xấu, thậm chí còn lộ ra một chút ưu nhã.
“Cháu là bệnh nhân bị thương, ông cũng là bệnh nhân, chúng ta ở trong bệnh viện có quan hệ bình đẳng.” Chu Chí Quốc uống xong ngụm canh cuối cùng, mới trả lời ông cụ.
Cụ ông nghẹn lời, mãi một lúc lâu mới nói: “.......Thanh niên à, cậu thật sự không phúc hậu mà!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play