Đánh một bạt tai này rồi, Mục Tĩnh Dao liền có tinh thần sảng khoái, khó trách Tần Lâm thích ra tay đánh người như vậy!
Từ Hồng vội vàng giữ chặt Mục Tĩnh Dao, “Tĩnh Dao, sao cô còn đánh người khác vậy? Bây giờ chúng ta cũng không thể nội chiến được, chúng ta nên đồng tâm hiệp lực đối phó người ức hiếp hai người!”
Mục Tĩnh Dao hất tay cô ấy ra: “Cô hoàn toàn không biết chuyện gì cả!”
Ngẫm lại hôm nay mình vì Tưởng Tinh Nguyệt mà xấu mặt, chịu tức, bị đánh... hốc mắt Mục Tĩnh Dao cũng đỏ lên, “Tưởng Tinh Nguyệt! Cô còn giả bộ trước mặt tôi, cô xem chúng tôi đều là kẻ ngốc à? Cô hoàn toàn không hề mang thai!”
Từ Hồng kinh ngạc trừng lớn hai mắt, “Thanh niên trí thức Tưởng không mang thai? Sao cô ấy có thể không mang thai? Không phải cô ấy đã đi bệnh viện kiểm tra rồi sao?”
Lúc trước Mục Tĩnh Dao cũng nghĩ như vậy, hơn nữa phản ứng mấy ngày nay của Tưởng Tinh Nguyệt khiến cô ta không hề nghi ngờ Tưởng Tinh Nguyệt!
“Cô ta gạt người! Cô ta lừa tất cả mọi người, cô ta chính là một kẻ nói dối, khó trách người nhà họ Tần ghét bỏ cô ta. Tần Ái Quốc không cần cô ta! Đáng đời! Nếu em trai tôi cưới một loại người như vậy, tôi cũng bắt nó ly hôn!” Mục Tĩnh Dao phát những ấm ức mình chịu ở trước mặt Tần Lâm lên người Tưởng Tinh Nguyệt, mắng Tưởng Tinh Nguyệt vô cùng dữ dội!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT