Nếu hôm nay ông ấy không đến chỗ Tần Lâm ăn cơm thì có lẽ đội trưởng Phan còn do dự nhưng bây giờ ông ấy hoàn toàn tin tưởng Tần Lâm có bản lĩnh mua giúp công xã tám con heo giống thì cũng có bản lĩnh mua hai con heo giống về cho đại đội của bọn họ.
Kiều Đình Đình nói bằng giọng mỉa mai: “Đội trưởng Phan không sợ bị lừa là bởi vì người tổn thất đâu phải ông, tổn thất chính là lợi ích của đại đội! Nếu Tần Lâm không lấy được hai con heo giống thì đội trưởng Phan ông cũng đâu cần móc tiền túi ra mua hai con heo giống nhỉ?”
Sắc mặt mẹ Phan vô cùng khó coi: “Một cô gái như cô sao lại nói chuyện khó nghe như vậy?”
Kiều Đình Đình cười nhạo nói: “Tôi chỉ vạch trần sự thật, vả lại lúc lên đài phát biểu, đội trưởng Phan cũng đã nói tự móc tiền túi ra mua hai con heo giống cho đại đội, sao bây giờ lại biến thành một con được?”
“Tất cả mọi người còn nhớ chứ? Nếu không phải đội trưởng Phan nói mình tự móc tiền túi ra mua hai con heo giống cho đại đội thì chức đội trưởng đại đội Thanh Sơn đã thuộc về anh cả của tôi! Tôi hy vọng đội trưởng Phan không phải lấy được chức đội trưởng đại đội Thanh Sơn rồi thì quên chuyện mình đã từng cam đoan, người trong thôn còn đang nhìn ông chằm chằm đó!” Kiều Đình Đình dứt lời thì bỏ về.
Các thôn dân bị những lời nói của Kiều Đình Đình làm lung lay. Rốt cuộc thì đội trưởng Phan có làm được không? Tần Lâm có mua được heo giống không?
Đội trưởng Phan nói thẳng: “Hai ngày sau, nếu tôi không nhận được hai con heo giống thì tôi không làm đội trưởng nữa, mọi người hãy bầu chọn người khác đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play