Tần Ái Quốc đau lòng khóc nấc lên, không chỉ vì cơn đau trên người, còn bởi vì trong lòng thật sự cảm thấy uất ức: “Chị cả!”
Tần Lâm cẩn thận nhìn lại sắc mặt của cả nhà mình, khí sắc không tốt, lão tứ và lão ngũ còn đỡ vì hai đứa vẫn còn đang đi học, những người còn lại, kể cả mẹ Tần, ai cũng vừa gầy vừa đen, gầy đến mức còn da bọc xương.
Trong khoảng thời gian này phải vất vả đi đào mương cũng là một lý do, nhưng ăn không ngon, ăn không đủ no lại là nguyên nhân lớn nhất.
Tần Lâm cau mày nói: “Nếu trong nhà có nhiều sức lao động như vậy thì cũng phải có nhiều lương thực chứ? Người vợ mà em cưới về, cũng không mang theo lương thực về à?”
Mẹ Tần tức giận nói: “Cô ta thì có lương thực gì chứ? Cô còn nợ công điểm của đại đội Hồng Hà đấy, đều là mọi người trong nhà thay cô ta trả hết!”
Tần Lâm ha hả một tiếng: “Lúc đó Tần Ái Quốc không phải nói Tưởng Tinh Nguyệt là người thành phố, điều kiện trong nhà rất khá, làm việc lại chăm chỉ gọn gàng, sau khi gả vào nhà chúng ta nhất định sẽ hiếu thảo với mẹ, chăm sóc em trai em gái sao?”
Tần Ái Quốc xấu hổ đến đỏ bừng mặt, ấp úng không nói lên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play