Biểu cảm trên mặt Tần Ái Quốc như sắp khóc: “Tinh Nguyệt, em xem chẳng phải chị cả cũng không có cách rồi sao, chị ấy không thể làm chủ được…”
Tưởng Tinh Nguyệt hét ầm lên: “Làm sao chị ta lại không thể làm chủ? Người khác có thể để người nhà của mình thay thế làm việc, chỉ có chị ta là không được, rõ ràng chị ta đã lấy phần công việc đó để nịnh nọt xã trưởng rồi.”
Tần Lâm ngáp một cái: “Nói hết chưa? Nói xong rồi thì tôi đi đây.”
Mẹ Tần sốt ruột nháy mắt với Tần Lâm, ý muốn cô có thể nói vài lời hữu ích để Tưởng Tinh Nguyệt bình tĩnh lại trước.
“Chị cả!” Tần Ái Quốc khẩn cầu nhìn cô. Nếu lúc này, Tần Lâm đi rồi thì chẳng phải Tưởng Tinh Nguyệt sẽ tức điên lên sao, như vậy thì đứa nhỏ cũng sẽ xảy ra chuyện.
Tần Lâm quay đầu anh ta sang một bên, nói thẳng: “Đừng gọi tôi là chị cả, cho dù có gọi tôi là tổ tông cũng vô dụng, tôi không có bản lĩnh lấy lại công tác tuyên truyền từ trong tay cháu trai của xã trưởng được.”
Trong mắt Tưởng Tinh Nguyệt đầy dã tâm: “Vậy chị mau nhường công tác của mình cho tôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play