Kiều Đình Đình cắn môi mình, cô ta sắp không nhịn được mà muốn đi tìm Hứa Thiên Dã ngay.
“Đình Đình!” Mẹ Kiều ở ngoài gõ cửa, nói: “Con còn nhỏ tuổi, cũng không phải cha mẹ muốn nói con. Thế nhưng trước đây cha của Tần Lâm là người thế nào thì ai cũng biết, trước kia mỗi khi trong thôn muốn viết câu đối đón tết thì đều tìm đến cha Tần Lâm, nhờ ông ấy viết cho vì ông ấy viết rất đẹp, vả lại ông ấy còn biết thổi ác-mô-ni-ca, biết thổi kèn, kéo đàn nhị hồ… Lúc cha của Tần Lâm còn sống, Tần Lâm đã học viết chữ và vẽ với cha mình.”
Kiều Đình Đình im lặng một hồi: “Cha cô ta cũng không thể vẽ như thế này, từ trước đến nay con chưa từng nhìn thấy cách vẽ này.”
Cho dù Tần Lâm biết hội họa và thư pháp thì Chu Chí Quốc cũng không có khả năng cho cô học vẽ 3D.
“Đình Đình, thế nhưng Tần Lâm biết vẽ.” Mẹ Kiều cũng không muốn tin Tần Lâm còn nhỏ tuổi như vậy mà có thể vẽ đẹp như thế, thế nhưng đây chính là sự thật.
Kiều Đình Đình còn muốn phản bác lại mẹ mình nhưng cô ta không có chứng cứ thực tế: “Mẹ, mẹ thả con ra ngoài đi!”
Mẹ Kiều khó xử, cha cô ta vừa mới khóa cửa…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play