“Lâm Tử, thím thấy chữ trên tường nhà Thuận Tử cũng rất đẹp, nếu không cháu trực tiếp viết chữ lên đi, vẽ làm gì?” Thím Tiền bưng bát cơm ra khuyên bảo cô.
Tần Lâm cũng không quay đầu lại trả lời: “Vẽ tranh cũng đẹp lắm ạ.”
Thím Tiền đang muốn gì, thì bị con trai kéo lại, nói: “Người ta vẽ tranh cũng rất đẹp, rất đẹp rồi.”
Thím Tiền nhỏ giọng nói: “Đẹp ở chỗ nào? Chỗ nào đẹp? Màu sắc lộn xộn, mẹ cũng không phân biệt được đang vẽ cái gì.”
Tiền Đại Tráng nói: “Đó là vì mẹ không hiểu!”
Khuôn mặt người ta xinh đẹp như vậy, thứ mà cô ấy vẽ ra còn có thể xấu được sao?
Thím Tiền bị con trai nói một trận, cũng chỉ có thể ngoảnh mặt làm ngơ, lúc đi đào mương cũng không thèm nhìn lại bức tường đó một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT