Trưởng thôn Kiều biết ý của Tần Lâm, thật ra ông ấy cũng tin tưởng lời con gái hơn, nhưng ông ấy chưa từng nhìn thấy chính là chưa từng nhìn thấy, ông ấy cũng tin tưởng cây ngay không sợ chết đứng, “Tôi chưa từng nhìn thấy hạt châu đá giống như của mẹ Ái Quốc trên người Kiều Kiều, nhưng tôi tin tưởng con gái tôi sẽ không nói dối.”
Lúc này, ánh mắt Tần Lâm nhìn trưởng thôn Kiều có chút phát sáng quá mức, khiến cho trưởng thôn Kiều vừa bực mình vừa buồn cười, chẳng lẽ ông ấy còn có thể vì chuyện như vậy mà nói dối hay sao? Nếu ông ấy nói dối mới là không tin con gái ông ấy!
Ánh mắt mẹ Kiều nhìn trưởng thôn Kiều không đúng lắm, nếu tin tưởng con gái mà còn nói lời này sao?
Ông già này đúng là ngu ngốc! Thật cứng đầu!
“Ngày ngày trong mắt ông chỉ có mấy chuyện trong thôn, nào có chuyện của con gái? Ông chưa từng thấy, tôi thấy rồi.” Mẹ Kiều làm chứng thay con gái.
Kiều Đình Đình thở phào nhẹ nhõm, nhìn Tần Lâm với ánh mắt đắc ý.
Mẹ Kiều còn nói: “Mẹ Ái Quốc này! Hạt châu đá nhà cô cũng không phải bảo bối gì, con gái tôi có hạt châu đá gần giống hoặc giống hệt cũng là chuyện bình thường đúng không? Có lẽ không riêng gì con gái tôi có, những người khác cũng có thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT