Đối diện với gương mặt của Tần Lâm, cơn tức giận của Trình Hạc Linh như khinh khí cầu bị đâm thủng, chỉ trong chốc lát đã xẹp xuống, anh ta bắt đầu không được tự nhiên, cũng bắt đầu chột dạ.
Tần Lâm nhìn thoáng qua Trình Hạc Linh, ánh mắt vừa thư thái nhưng vừa sắc bén: “Anh có thể bắt đầu nói được rồi.”
Nhóm thanh niên trí thức không vui khi nhìn thấy cảnh này, bọn họ cho rằng thái độ của Tần Lâm dọa người quá mức.
Trong số này còn có Mục Tĩnh Dao, người luôn để ý đến Trình Hạc Linh, cô ta bất mãn nói: “Xưa nay, đồng chí Trình không phải người thích nói hươu nói vượn, cho dù anh ấy nói gì cũng không đáng bị đối xử thế này!”
Vẻ mặt Tần Lâm rất ác liệt, giọng điệu càng không khách sáo: “Cái đồ đê tiện này, ở đây có chỗ cho cô lên tiếng hả?”
Trong chớp mắt, sắc mặt Mục Tĩnh Dao đã đỏ bừng, cô ta lại bị một con nhỏ nông thôn mắng sao?
Đợi đến khi cô ta kịp phản ứng lại thì cảm thấy xấu hổ vô cùng, cô ta lập tức nhào đến muốn đánh người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play