Tần Lâm giẫm chân lên mu bàn chân anh, “Không phải em không biết, lúc anh đau em đều biết, nhưng ngoại trừ trong lòng em khó chịu ra thì em không giúp được gì cho anh... Mẹ em nói ngâm chân trong nước nóng rất tốt, người có học ăn nhân sâm, người giàu uống thuốc bổ, người nghèo thì ngâm chân.”
Trên thực tế, cô đã nghe bạn học nói những chuyện này trước khi xuyên sách, bạn học nói mẹ cô ấy quản đặc biệt nhiều, khi cô ấy ở nhà thì ngày nào cũng ép cô ngâm chân, lúc đi học thì còn nhắn tin nhắn nhắc nhở cô ấy, nên cô ấy cũng nhắc nhở cô cần ngâm chân, nói cái gì người có học ăn nhân sâm.
Bạn học không xem trọng chuyện này, nhưng lúc đó Tần Lâm nghe lọt tai, cô không có tiền nên không ăn nổi nhân sâm, nhưng cũng không thể bị bệnh được, cho nên lúc đó mỗi ngày cô đều kiên trì ngâm chân.
Sau khi tốt nghiệp, công việc bận rộn, có đôi khi về nhà ngã xuống giường liền ngủ thiếp đi khiến thói quen này đã vô thức bị phá vỡ.
Bởi vì cô không có một người mẹ mỗi ngày đều nhắc nhở, đốc thúc cô ngâm chân.
Sau khi Chu Chí Quốc ngâm chân cũng thật sự cảm thấy số lần đau chân ít hơn, nhưng anh không cảm thấy ngâm chân có thể giảm đau, anh cảm thấy phần nhiều là bởi vì cô quan tâm anh đúng không?
Chu Chí Quốc mặc cho cô giẫm lên, mặc cho cô quậy phá, nghe cô nói chuyện không ngớt lời thì khóe miệng cong lên không hề hạ xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT