Ánh mắt Kiều Đình Đình nhìn chằm chằm vào cô, lời nói ra mang ý thăm dò: “Cô cẩn thận một chút! Đừng hoạt động mạnh như vậy, cẩn thận kẻo làm ảnh hưởng đến đứa nhỏ.”
Tần Lâm vuốt ve bụng mình, cô cười như không cười nói: “Cảm ơn đã quan tâm!”
Chỉ nhìn thấy thái độ này của Tần Lâm, Kiều Đình Đình cũng không biết Tần Lâm có thật sự mang thai hay không.
Ánh mắt Viên Hiểu Lệ âm trầm nhìn theo bóng lưng rời đi của Tần Lâm, trong lòng cô ta đau như nhỏ máu.
Đợi đến khi Tần Lâm đã hoàn toàn không nhìn thấy những người kia nữa thì cô mới lấy một cái nồi hấp từ không gian ra.
Lúc phân nhà, trong nhà cô không có bao nhiêu đồ cả, đến bát đũa còn không có nên trong nhà không thiếu cái này cũng thiếu cái kia.
Thế nhưng Chu Chí Quốc lại giống như chú mèo máy Đôrêmon, trong nhà thiếu cái gì thì anh từ từ sẽ bổ sung cho đủ.
Tần Lâm đến sở cảnh sát trước, thế nhưng cảnh sát Vương đã ra ngoài tra án nên không có trong sở.
Tần Lâm đành gửi lại một số ruột già, ruột vịt và tai heo cho anh ấy, còn đưa một số ruột già cho đồng nghiệp anh ấy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT