Tần Lâm hơi nghiêng đầu nhìn cô ta, dưới ánh nắng ban mai, gương mặt cô lại càng sáng ngời: “Đồng chí Viên Hiểu Lệ, cô không cần gấp gáp tự nhận là mình, tôi nói chính là có một số người.”
Tất cả câu hỏi của Viên Hiểu Lệ đều bị đẩy về, trong thoáng chốc cô ta cũng không có cách nào phản bác trở lại, cơn tức giận thể hiện đầy trên mặt, sắc mặt lúc trắng lúc xanh lúc đỏ không khác gì mở phường nhuộm.
Kiều Đình Đình thấy Viên Hiểu Lệ tức đến mức hốc mắt đã đỏ ngầu thì trong lòng cũng không được thoải mái, rốt cuộc cô ta và Viên Hiểu Lệ mới là bạn tốt: “Tần Lâm, cô và Viên Hiểu Lệ đều là người cùng thôn, cô làm gì phải bắt nạt cô ấy như vậy? Lời cô ấy nói đều là lời đồn truyền đi trong thôn, cũng không phải nói bậy!”
Tần Lâm ra vẻ đang suy nghĩ: “Tôi lại nghe người trong thôn đồn Viên Hiểu Lệ xem trọng chồng tôi, hình như tôi còn nghe nói còn có người khác cũng xem trọng chồng tôi…”
Ở trong thôn, không chỉ có một người nhìn ra chuyện Viên Hiểu Lệ xem trọng Chu Chí Quốc.
Nhưng cha cô ta là kế toán trong thôn, nể mặt mũi cha cô ta nên mới không truyền rõ ràng như vậy mà thôi.
Cả người Viên Hiểu Lệ cứng đờ, sắc mặt lúc này vừa trắng vừa đỏ, ánh mắt oán độc trừng trừng nhìn Tần Lâm.
Ngay trước mặt các nam thanh niên trí thức, Tần Lâm lại vạch trần tâm tư thiếu nữ của Viên Hiểu Lệ ra như vậy.
“Tần Lâm, cô quá đáng rồi!” Kiều Đình Đình cũng tức giận đến đỏ mặt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT