Trong mắt ông Chu như chứa nước mắt: “Bản vẽ tự tay tôi vẽ ra, cho dù là một bản nháp thì tôi vẫn nhớ rõ từng chi tiết, anh cầm bản vẽ của tôi ra nước ngoài giúp mình vang danh tên tuổi, lấy được danh lợi. Tôi không giao anh cho cục an toàn đã là việc ích kỷ nhất tôi đã làm với quốc gia mình rồi.”
Sắc mặt cha Chu trắng bệch, ông ta cho rằng ông Chu không biết, ông ta còn tưởng…
Lý Cầm lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Ông là cha ông ấy, ông ấy là con trai ông, ông giúp ông ấy vốn là việc hiển nhiên, ông không giúp ông ấy mới không hợp lẽ thường!
Tần Lâm không nhịn được nữa. Vốn dĩ vì trở ngại về phương diện vai vế nên cô không thể chủ động ra tay nhưng ở đây vẫn có người có thể ra tay được.
Tần Lâm tìm cây chổi lông gà từ trong phòng, cô đặt vào tay bà Chu, khuyên bà ấy: “Bà, có tức giận thì không thể nén trong lòng được, đừng để sức khỏe bị ảnh hưởng, có một số người còn ước gì bà vì tức giận mà tự làm hại đến sức khỏe của mình.”
Bà Chu nhìn cháu dâu hiếu thảo của mình một hồi, lại nhìn đến cây chổi lông gà trong tay mình thì hiểu ngay.
Bà Chu nâng cây chổi lông gà lên đánh xuống: “Mẹ chồng là tôi đây đánh đứa con dâu như cô cũng là chuyện hiển nhiên!”
Lý Cầm còn chưa phòng bị đã bị đánh, bà ta gào khóc thảm thiết, đau đớn khiến người bà ta uốn éo sắp thành hình cái bánh quẩy thừng rồi.
Bà ta muốn đánh trả lại nhưng Tần Lâm đã ở bên cạnh bà Chu nhìn chằm chằm vào bà ta.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play