Trong lòng Tưởng Tinh Nguyệt hơi bất an, không phải lúc trước bọn họ đã hỏi chuyện này rồi sao? Sao bây giờ còn muốn hỏi lại thêm lần nữa?
Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn? Có người nhìn thấy cô ta và mẹ Tần gặp mặt?
“Tôi đã gặp bà ấy.” Tưởng Tinh Nguyệt cân nhắc một lúc lâu, để đảm bảo, cô ta lựa chọn thừa nhận.
Tần Ái Quốc khiếp sợ nhìn cô ta: “Không phải em nói chưa từng gặp sao?”
Tưởng Tinh Nguyệt có sắc mặt tái nhợt nói: “Mẹ anh mất tích rồi, nếu em nói em từng gặp bà ấy, chẳng phải chuyện này sẽ tính lên đầu em hay sao? Em… Em cũng sợ mà!”
Cảnh sát Vương tiếp tục hỏi: “Đồng chí Cố Triều Lan tìm cô nói chuyện gì?”
Tưởng Tinh Nguyệt cúi đầu, “Bà ấy chê tôi là thanh niên trí thức, cho rằng tôi không thể ở lại nông thôn mãi được, sớm muộn gì cũng sẽ chạy về thành phố, cho nên không cho tôi quen Ái Quốc.”
“Còn nói chuyện gì nữa?”
Tưởng Tinh Nguyệt cắn môi, từng giọt nước mắt rơi xuống, “Bà ấy nói là bà ấy sắp tìm cô gái khác cho Ái Quốc, bảo tôi đừng bám lấy Ái Quốc nữa.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play