Kiều Đình Đình khéo léo nói đỡ cho Viên Hiểu Lệ, “Con người của Hiệu Lệ cũng khá tốt.”
Sắc mặt Viên Hiểu Lệ tức giận đến tím cả mặt.
Cô ta vẫn luôn cảm thấy bản thân là người khiến người trong thôn yêu quý, hóa ra là không phải sao?
Mọi người trong thôn không thích cô ta?
Tần Lâm dịu giọng nói: “Tôi đánh cô ta cũng là vì muốn tốt cho cô ta, nếu từ nay về sau cô ta có thể thay đổi cái tật bạ đâu nói đấy của mình, đối với cô ta chẳng phải cũng là chuyện tốt sao?”
Kiều Đình Đình do dự một lúc rồi gật gật đầu, hình như nghe qua cũng không sai.
Viên Hiểu Lệ tức giận muốn nổ tung rồi, hét lên: “Tôi chỉ nói cô mấy câu, cô lại đánh tôi, cô làm vậy mà nói là suy nghĩ cho tôi à?”
Tần Lâm nói năng hùng hồn có lý lẽ: “Không phải ai cũng tốt tính như Đình Đình, trên đời này cũng có người có tính tình không tốt như tôi, cô gây sự với tôi, tôi không nên đánh cô sao?”
Kiều Đình Đình cho rằng những lời Tần Lâm nói cũng có lý, chỉ là cô ta tính tình tốt, cũng không có nghĩa là những người khác cũng tính tình tốt, nói: “Hiểu lệ, sau này cô nói chuyện phải cẩn thận một chút, đừng có ăn nói lung tung nữa.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play