Tiểu tiên nữ nhỏ xinh đẹp

Chương 6 : Cô ấy quên rôi sao?


1 tháng

trướctiếp

Người tham dự sinh nhật của Thẩm Mang Tình hôm nay đa phần toàn là thiên kim nhà hào môn . 

Chu Giai kéo Lâm Hạ An đến ăn bánh ngọt :" An An , mau lại ăn bánh ngọt này . Oa… rất nhiều bánh ngon đó cậu mau ăn thử đi."

Lâm Hạ An và Chu Giai đang thưởng thức món bánh ngọt thì Lộ Tuyết đi đến :" Nhìn mấy cậu ăn như vậy không phải là bị bỏ đói mấy ngày đó chứ ".

Chu Giai :" Cậu…"

Lộ Tuyết :" Tôi làm sao ?. Hứ , mà cũng phải thôi , món bánh này là do đầu bếp ở Pháp được Mang Tình đặt làm riêng . Các cậu cũng chỉ được ăn một lần này ."

Chu Giai tức đỏ mặt muốn tiến đến đáp trả thì được Lâm Hạ An kéo lại:"Chúng ta đi thôi "

Lộ Tuyết bị Lâm Hạ An coi nhẹ thì lây ly nuớc cam trên bàn hất về phía cô nhưng không may bị vấp lên nước cam cũng bắn lên người Lộ Tuyết.

Mọi nguời xung quanh nhìn chằm chăm vào bon họ .

Váy của Lâm Hạ An là màu trắng còn bị dính không ít nuơc cam . Chiếc váy bị ướt bán vào vòn eo nhỏ nhắn của cô.

Đám  Cố Thương đang ở một bên nói chuyện với đám con trai thì nhìn qua bên bọn cô . Cố Thưởng và Dụ Thời vội vàng chạy qua :" Này các cậu đang làm gì vây hả ?"

Lộ Tuyết tỏ ra đáng thương nức nở nói :" Cố Thưởng , bọ họ bắt nạt tớ".

Cố Thưởng nhăn mày nhìn cô ta rồi lại nhìn về phía Chu Giai và Lâm Hạ An .

Dụ Thời nghĩ thầm trong đầu , cô ta có bị bệnh thần kinh không vậy , ai mà chả thấy cô bắt nạt Lâm Hạ An và Chu Giai . 

Trần Lục nhìn thấy váy của Lâm Hạ An bị ướt lam lộ ra chiếc eo thon nhỏ của cô . Anh cau mày cầm lấy áo khoác cột vào eo của cô.

Lâm Hạ An :"???"

Trần Lục :" cậu muôn để nguời khác chiêm ngưỡng cái thân hình không có một chút thịt nào sao"

Lâm Hạ An đỏ mặt .

Lúc này Lộ Tuyết lại mềm giọng gọi Cố Thưởng :" Cố Thưởng … váy của tớ bị bọn họ lam ướt rồi ,Chu Giai còn khinh dễ minh nữa hu hu"

Chu Giai :" Đm, bon tôi mới chính là người bị cậu ta khinh dễ  , An An còn bị cô ta hất nuớc cam lên váy ".

Nói xong Chu Giai còn dơ tay lên muốn táng môt cai thật mạnh vào mặt cô ta.

Cô Thưởng vội vàng ngăn cô lại :" Bà cô của tôi ơi… cậu muốn đanh người thì phải chon chỗ ít người mà đánh nha , cậu mà đanh ở đây thì tớ biết giải thích thế nào với chú Chu đây hả?"

Chu Giai :" Hừ … đợi hôm khác bà đây nhất đinh phải đánh cậu một cái "

Chu Giai không thèm nhiêu lời với Lộ Tuyết trưc tiếp quay về phía Lâm Hạ An :" An An , câu không sao chứ ?"

Lâm Hạ An :" Ừm ".

Lộ Tuyết tức đến xanh mặt đuợc Thẩm Mang Tình kéo đi.

 

Thời Dụ lúc này cũng gọi được người mang bộ đồ khác đến cho Lâm Ha An thay.

cô thay đồ xong đi ra ngoài thì thấy Tống Hàn đứng ở ngoai , cô chạy đến goi cậu :" Tống Hàn , hôm nay anh cũng đến đây sao?"

Tống Hàn là ban thân của anh trai cô . năm trước anh đuợc mẹ mang qua nước ngoài sống cùng bố năm nay mới trở về .

Tống Hàn quay qua nhìn cô :" Ừm , anh có việc nên mới tới . Nghe mọi người bảo em bị Lộ Tuyết làm khó , giờ không sao rồi chứ?"

Lâm Hạ An gật gật đầu “ bây giờ không sao rồi ”.

 

Trần Lục đi lên nhìn thấy Lâm Hạ An cùng chang trai khác nói cười vui vẻ . Anh hờ hưữn đi ngang qua thì được Tông Hàn gọi lại :'' Trần Luc , lâu ngày không gặp mà cậu quên tôi luôn rồi sao?"

Lâm Hạ An nhìn Trần Lục rồi lại nhìn Tống Hàn :" A , hai người quen nhau sao??"

Tông Hàn Nhìn cô cười :" Ừm , anh ra đây nói chuyên với cậu ta một chút , xíu nữa quay lại chở em về ".

Lam Hạ An :" không cần phiền vậy đâu ạ , xíu nữa em đi taxi là được rồi "

“ Đưa em về tiên thể gặp tên Lâm Nguyên kia ”

“ Dạ ”

 

Tống Hàn và Trân Lục đi ra ngoài ban công nói chuyện .

"Em ấy không nhận ra câu sao ?"

Trần Lục trầm ngâm một lúc rồi gật đầu

Tống Hàn :" Haizz…. Năm mà Lâm Hạ An 11 tuổi , em ấy đã bị tai nạn giao thông trấn thương phần đầu . Bác sĩ nói em ấy có thể quên đi một phần kí ức trong quá khứ ".

Trần Lục cứng đờ người :" Cậu… cậu  ấy quên tôi rồi sao?"

Tống Hàn thở dài :" ừm "

Trần Lục nhếch môi cười :" không sao , cậu ấy quên tôi thì tôi sẽ theo đuổi lại cậu ấy ".

Nói xong anh quay người bước xuông .

Tống Hàn nhìn anh cười cười :" Giúp tôi chở Tiểu An về nhà nhé , tôi có việc bận không trở được "

 

Trần Lục đi đến bên cạnh Lâm Hạ An.

Thẩm Mang Tình đang chơi thật hay thách cùng bọn Lộ Tuyết , thấy anh cô ta chạy đến cầm tay Trần Lục lắc lăc :" Trần Lục , bọn họ ép tớ uống riệu , tớ không uống được cậu uống giúp tớ được không?"

Trần Lục nhìn Thẩm Mang Tình nhàn nhạt :" Ông đây không rảnh "

Thẩm Mang Tình :"…"

Trần Lục :" Lâm Hạ An , đi thôi , để lão tử đưa cậu về nhà ".

Lâm Hạ An :"…."

Trần Lục cười nói :" Tống Hàn có việc bận không đưa cậu về nhà được nhờ tớ đưa cậu về ".

Lâm Hạ An :" Không cần đâu…tớ đi taxi là được rồi "

Trân Lục híp mắt nhìn cô:" Cậu muốn lão tử nói lại ?"

Lâm Hạ An hết cách đành đi theo anh .

Thẩm Mang Tình muốn dụ anh ra chỗ bọn họ để tỏ tình nhưng Trần Lục lại đưa Lâm Hạ An về khiến cô tức giân nhìn chằm chằm bóng lưng hai người họ .

 

Người bạn ngồi đó hỏi Thẩm Mang Tình :" Trần Lục đâu rôi , cậu ấy đi rồi sao?"

Thẩm Mang Tinh gượng cười :" tớ nghĩ tỏ tình cần phải cẩn thận một chút nên sẽ để lần sau tớ sẽ nói với cậu ấy "

Lộ Tuyết :" đúng đó , Mang Tinh , tớ nghĩ cậu chu đáo như vậy thì Trần Lục sẽ đồng ý cậu thôi"

 

Về đến Lâm Gia , Lâm Hạ An cảm ơn Trần Lục rồi bảo câu mau về sớm .

Trân Lục :" Add wetchat đi "

Lâm Hạ An đơ ra một lúc .

Trần Lục nhương mày :" Sau nay có gì thì có thể nói cho cậu biết"

Tuy Lâm Hạ An không biết cô muốn biết gì từ anh nhưng cũng add wetchat của anh .

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp