Lần đầu tiên là gả cho Yên quốc ở phía Bắc.
Hoàng đế Yên quốc bước vào cửa, ta lập tức đứng dậy.
Chưa đợi hắn mở miệng, ta đã kéo kéo cổ áo lông thú của hắn.
"Ta nói thật nhé, nơi này của ngươi quá lạnh, năm vị muội muội của ta đều không muốn đến."
Nam nhân Yên quốc thân hình cao lớn, Tiểu Yên này có đôi mắt sâu, quả thật có thể lọt vào mắt ta.
Hắn vuốt vuốt cổ áo lông thú, giọng điệu nhàn nhạt nói: "Họ đều không muốn, sao nàng lại muốn?"
Ta đang chờ hắn hỏi đây.
Ta không hề sợ hãi, nhún vai: "Chơi xúc xắc so lớn nhỏ, ta thua rồi, còn có thể làm gì? Nếu không thì ai lại muốn gả đến vùng đất lạnh lẽo khổ sở này."
Sau đó ta đi đến bên bàn, cầm lấy mấy quả táo tàu đặc sản của Yên quốc.
"Đồ ăn cũng chả ra làm sao. Ngươi chưa nghe nói rằng ăn táo tàu là xong đời à?"
Ta tung hứng táo tàu bằng hai tay, khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Vị đế vương lạnh lùng hoàn toàn cạn lời, phẩy tay áo bỏ đi.
Tốt lắm, Tiểu Yên bị ta chọc tức bỏ đi rồi.
Không còn cách nào khác, ta là người muốn làm Hoàng hậu của sáu nước cơ mà, nam nhân chỉ làm tăng thêm gánh nặng công việc của ta thôi.
Từ đó về sau, ta hạ thấp Yên quốc toàn diện, chủ yếu là nhìn cái gì cũng không vừa mắt.
Mỗi khi Tiểu Yên gặp ta thì đều cảm thấy xui xẻo, quay đầu bỏ đi.
Tiểu Yên trông thấy ta liền cau mày, cho là ta xúi quẩy, vội vã quay gót bỏ đi.
Ta nhân cơ hội này xin phép về nhà thăm người thân, rồi mau chóng tìm một mối khác để gả đi.
Lần thứ hai, ta được gả cho Tề quốc.
Tề quốc quốc lực cường thịnh, kinh tế phồn vinh, y phục lộng lẫy.
Tiểu Tề mới lên ngôi không lâu, tuổi trẻ đắc chí, ngông cuồng tự phụ.
Hắn nói ta so với đại tỷ gả đến Yên quốc, số mệnh tốt hơn nhiều lắm.
Ta chỉ đáp lại một câu: “Ngươi ăn hành mà lớn lên đấy à.”
Thế là hắn nổi trận lôi đình.
Một lần còn bỡ ngỡ, hai lần đã thành quen, chọc giận Tiểu Tề quả thật quá dễ dàng.
Không lâu sau, hắn bảo ta đi đâu mát mẻ thì đi.
Vậy nên, Sở quốc mát mẻ, ta đi Sở quốc vậy.