Mặt trời lặn về phía tây, có lẽ là chạng vạng tối, gió thổi trong rừng trúc càng ngày càng lớn.
Ninh Tiếu đứng im không nhúc nhích, cô ấy nhìn gương mặt trắng bệch của Thích Thịnh trước mặt. Gió thổi lúc sẩm tối nhuốm dần hơi lạnh vào quần và vạt áo của Ninh Tinh, thổi mái tóc cô ấy rối bời, hong khô khóe mắt đẫm lệ của cô ấy.
“Vì sao?”
“Tại sao phải làm như vậy? Rõ ràng anh biết Văn Nhu là người bạn quan trọng đối với tôi đến nhường nào, tôi quý mến cậu ấy nhiều ra sao, tại sao anh lại muốn giấu tôi, lừa cậu ấy đến đây? Để cậu ấy nghe được những lời Cố Tinh Nhượng nói sao? Tình cảm của hai người họ sâu đậm, nhưng nếu chỉ vì hiểu lầm mà bỏ lỡ nhau, về sau anh bảo tôi phải đối mặt với Văn Nhu như thế nào? Sau này nói không chừng tôi với cậu ấy không còn làm bạn với nhau nữa, đó là điều anh muốn à?”
Ninh Tiếu nói đến đây, sống mũi lại cay xè, nước mắt đong đầy trong hốc mắt.
“Tiếu Tiếu…”
“Anh đừng có gọi tôi! Tôi cứ tưởng trong lòng anh tôi khác với mọi người, tình cảm của chúng ta không giống nhau, cho nên người khác có nói anh như thế nào, tôi vẫn luôn tin anh. Tôi tin tưởng anh không giống như những gì mà bọn họ nói, tôi tin anh vô tội. Nhưng qua chuyện vừa rồi, anh nói làm sao tôi có thể tin tưởng anh được nữa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play