Quán nướng của chị Lan.
Chị Lan nhìn Văn Nhu chơi với con chó ngao Tây Tạng như chơi với một con cún bình thường bên ngoài cửa hàng, còn huấn luyện con chó kêu nó đón đĩa ném thì đón đĩa ném, kêu nó chui vòng thì chui vòng, kêu nó giơ chân lên thì giơ chân lên, chỉ cần sửa soạn lại một phen thì hoàn toàn có thể tìm được việc làm trong rạp xiếc. Chị Lan đang uống rượu khẽ nuốt nước miếng, bất kể chứng kiến cảnh tượng này bao nhiêu lần, cô ấy vẫn không tài nào hiểu được một cô bé xinh đẹp nhường này lại khỏe đến mức đó. Càng không cần phải kể đến không lâu trước đó, đối phương một chọi mười, đánh một đám côn đồ ăn đồ nướng uống rượu mà không chịu trả tiền đến nỗi kêu cha gọi mẹ, chỉ thiếu điều báo cảnh sát.
Một cô bé như vậy, lỡ như sau này hai vợ chồng cãi cọ đánh nhau gì đó, Tiểu Nhượng thật sự không sợ bị bạo hành gia đình à?
Nghĩ đến đây, chị Lan quay sang nhìn Cố Tinh Nhượng ngồi bên cạnh, thấy thiếu niên cũng đang nhìn ra ngoài cửa hàng, khóe môi nhếch lên cao, ánh mắt dịu dàng như nước chảy.
Được rồi, lo thái quá.
Hai người này kẻ cho người nhận thôi.
Cho dù đã hơn 30 tuổi, hồi còn học đại học thậm chí chưa từng yêu đương lần nào thì đã bị lừa bán, còn đẻ hai đứa con cho một gã ngốc nhưng không ảnh hưởng Trương Hiểu Lan vừa thưởng thức vừa cảm thán món hàng xa xỉ mang tên “tình yêu” này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT