Thích Thịnh bị khơi mào lửa giận, thậm chí không thèm chú ý đến nam sinh nhỏ gầy trước mặt mình, giơ nắm đấm lên muốn đấm Cố Tinh Nhượng. Chẳng qua nắm đấm của cậu ta chưa kịp đụng vào đầu Cố Tinh Nhượng thì cả người cậu ta đã bị đẩy mạnh vào cây cột bên cạnh, phát ra tiếng vang nặng nề.
“Này, cậu không để bụng đến lời cảnh cáo mà hồi trước tôi từng nói phải không? Tôi nhớ tôi đã từng nói rồi, về sau trường Thanh Xuyên 3 này đều thuộc về tôi, định ra tay đánh người của tôi ngay trên địa bàn của tôi, cậu chán sống rồi hả Thích Thịnh?”
Sau khi gằn xong từng chữ, ngón tay của Văn Nhu nhẹ nhàng búng vào khuỷu tay của cậu ta một cái. Thích Thịnh đang định buông lời đe dọa lập tức cảm nhận được cơn đau nhói truyền đến từ khuỷu tay, khiến sắc mặt cậu ta trắng bệch. Cậu ta cố gắng kìm nén nhưng cuối cùng vẫn không thể chịu đựng được mà khẽ kêu rên một tiếng.
“Chị Nhu, anh Thịnh…”
Đám anh em của Thích Thịnh thấy cậu ta đau đến nỗi chảy mồ hôi thì đồng loạt nhìn về phía Văn Nhu.
“Không sau đâu, đau năm phút là hết ấy mà, cho cậu ta nhớ lâu một chút.” Văn Nhu nói với vẻ mặt tỉnh bơ.
Cô chán ghét nhất mấy thằng ranh con như Thích Thịnh, ỷ vào gia cảnh hơn người nên cứ vênh váo cho rằng mình to nhất quả đất. Hồi còn ở Đế Quốc, cô đã từng dạy dỗ không biết bao nhiêu đứa giống vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT