Mà cũng đúng, Ngu Mỹ nhân có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn như vậy, hơn nữa giọng nói còn ngọt tựa mía lùi, nếu đổi lại hắn ta là bệ hạ thì hắn ta cũng…
Vừa nghĩ đến đây, Tuân Ương lập tức cảm thấy có một ánh nhìn chết chóc nhìn chằm chằm vào mình, khiến hắn ta đến cả nghĩ trong lòng cũng không dám nghĩ tiếp.
Thôi được rồi, vẫn nên đi phối dược thôi.
Phối dược giúp hắn ta vui vẻ, phối dược giúp hắn ta thoải mái, chỉ có phối dược mới là thứ mà lão già mẹ góa con côi như hắn theo đuổi suốt đời.
Ngu Kiều cũng không biết trong lòng một ông già độc thân như Tuân Ương lại có những suy nghĩ quanh co lòng vòng như vậy, nàng đứng trên sườn núi nhỏ, nhìn thứ giống như một con thuyền đang để bên dưới, dường như chợt nghĩ đến điều gì đó nên hai mắt Ngu Kiều lập tức sáng lên.
Bên kia, vì lo Ngu Kiều quá lo lắng cho Ngu Bất Lỗ đang dẫn binh đến mức ăn không ngon ngủ không yên, lại cộng thêm việc nghe thấy Tuân Ương xem tinh tượng vào ban đêm nói gần đây chắc hẳn có tuyết rơi, Kỳ Ân đã âm thầm sai người làm chiếc thuyền này từ lâu.
Hắn biết tính tình Ngu Kiều vẫn còn trẻ con, ngồi cái thuyền nhỏ này rồi cứ thế trượt xuống dưới thì Ngu Kiều cũng có thể vui chơi quên mọi sự đời.
Thậm chí một mình nàng chơi còn chê không đủ vui, nàng còn phải lôi kéo Kỳ Ân cùng chơi với mình, Ngu Kiều ngồi đằng trước hắn ngồi đằng sau, hai người chơi suốt hai, ba canh giờ.
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn phấn khích đỏ bừng cả lên của Ngu Kiều, Kỳ Ân luôn cảm thấy dường như mình đã quên mất chuyện gì đó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT