Tiết trời càng ngày càng buốt giá, ngay cả cây thu hải đường trong viện cũng chìm trong làn sương mỏng, nhìn từ xa trông nó vừa sáng vừa trong veo.
Dưới tán cây hải đường, một đám thị nữ mặc y phục màu trắng, trên tay cầm đồ để rửa mặt chải đầu, im lặng đứng chờ ở trong viện.
Bỗng, có một tiếng roi quất vang lên từ căn phòng cách đó không xa, theo đó là tiếng rên rỉ yếu ớt mà cố nén của nam tử.
Cùng lúc đó, ở bên trong phòng.
Mộ Dung Nguyệt mặc y phục màu đỏ, tuỳ tiện ném roi trong tay xuống, nàng ta xách ấm trà lên tự rót cho mình một chén, sau đó đưa lại bên môi, nhưng không hé môi mà thình lình hất thẳng vào nam tử đang nằm sõng soài dưới chân.
Thấy người ban đầu không hề nhúc nhích lại bị mình làm giật nảy người, nữ tử lập tức mỉm cười, cực kì hả hê.
Ngay sau đó nàng ta ném chén trà trong tay xuống, nửa ngồi xổm trước mặt nam tử chồng chất vết thương trên người, dịu dàng vén mái tóc rối bù của hắn ta, để lộ khuôn mặt tuấn tú tái nhợt.
Đây không phải Văn Nhân Vô Kỵ thì còn ai trồng khoai đất này.
Ngay khi vừa nhìn thấy gương mặt này, Mộ Dung Nguyệt tặc lưỡi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT