Trước vẻ mặt kinh ngạc của Sở Việt, bây giờ Lục Kiêu Minh mới nhận ra mình đã vô tình thốt ra những lời trong lòng.
“Không phải, ý tôi là... Ý tôi là từ xưa đến nay, ai mà không chết, người nào qua đời cũng đều có nơi đốt vàng mã mà?”
Rốt cuộc anh đang nói cái quái gì thế!
Lục Kiêu Minh cố gắng hết sức để giữ biểu cảm trên mặt nhưng kẻ tiểu nhân trong lòng anh lại ôm đầu và quỳ xuống với vẻ suy sụp, đồng thời gào thét thật lớn.
Sở Việt: “...”
“Ha, ha ha ha, thời tiết nóng quá, nóng tới nỗi khiến đầu óc tôi choáng váng luôn rồi. Được rồi, chúng ta đừng nói những chủ đề nhàm chán này nữa. Lúc này đã hơn một giờ rồi, chúng ta nên đi ăn trưa thôi!”
Sau khi nhìn Sở Việt mấy giây, Lục Kiêu Minh bèn ngó xuống đất một cách gượng gạo. Anh vừa cười ha hả vừa muốn đổi chủ đề, hàn huyên về chút chuyện làm Sở Việt cảm thấy hứng thú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play