Nghe Sở Việt nói xong, Lục Kiêu Minh cố gắng kìm nén suy nghĩ táo bạo sôi trào trong lòng mình. Trong gió đêm thổi nhè nhẹ, anh cố gắng dời tầm mắt khỏi gương mặt cười tủm tỉm của Sở Việt, gò má đỏ ửng lẩm bẩm: “Cái gì mà đào hoa sắp đến chứ, càng nói nghe càng không đáng tin…”
“Anh nói gì cơ?”
Giọng Lục Kiêu Minh quá nhỏ, Sở Việt nhất thời không nghe rõ nên nhíu mày hỏi lại.
Hỏi xong, cô lại vươn tay vuốt ve chai champagne trên bàn.
Thấy vậy, Lục Kiêu Minh nhanh chóng đè lên tay cô: “Cô còn định uống nữa hả? Nhìn xem cô say đến mức nào rồi? Coi chừng sáng mai ngủ dậy sẽ bị nhức đầu!”
Người say rượu làm gì còn lý trí đáng nói, huống chi Sở Việt vốn là người làm theo ý mình. Thấy mình không thể khuyên nhủ được cô, Lục Kiêu Minh chợt nhớ đến chuyện nào đó, trực tiếp dùng tay phải đè Sở Việt lên ghế: “Đừng nhúc nhích, tạm thời đừng nhúc nhích, tôi có chuyện muốn hỏi cô đây. Đúng rồi, tôi có chuyện muốn xin thỉnh giáo cô được không?”
“Chuyện gì thế?” Sở Việt vẫn muốn giãy dụa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT