Ban đêm gió rất mạnh, khiến cả rừng trúc hoang vu kêu xào xạc.
Đến gần núi Tử Vân, phải ngồi xe ngựa suốt ba ngày, xương cốt Kiều Kiều như sắp rụng rời tới nơi. Vừa khéo đi ngang qua một khu rừng trúc, họ tìm thấy một gian nhà trúc nhỏ cũ nát, nghĩ còn phải đi một hai ngày đường nữa, ba người quyết định tối nay sẽ nghỉ ngơi tại đây.
Dòng nước chảy phía sau nhà trúc là một con suối róc rách trong vắt có thể nhìn thấy rõ cả cát sỏi bên dưới.
Bùi Nhị bị dày vò thành một tay trợ thủ toàn năng, chỉ đâm vài ba lần đã bắt được mấy con cá về, Kiều Kiều vui mừng đến mức muốn đặt nồi ngay tại chỗ.
Đúng vậy, bởi vì đồ tham ăn Kiều Kiều và sự nuông chiều gần như không có giới hạn của Bùi Diễn Chi, rõ ràng khi ra khỏi sơn trang Vô Định, ba người họ chỉ định mang hành trang nhẹ nhàng nhưng bây giờ đồ vật mang theo lại bừa bộn chất đầy trên xe ngựa.
Thậm chí còn mua cả hai chiếc nồi sắt.
Khiến Bùi Nhị bây giờ chẳng muốn đi con đường bằng phẳng đó mà lại thích đi trên đường nhỏ hẻo lánh hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT