Quả nhiên, chưa được hai hôm, những người đàn ông trong khu nhà xung quanh đều dậy sớm đi múc nước từ giếng ở nhà ăn, vì Chử Hi dậy sớm nên ngày nào cũng có thể nhìn thấy cảnh đẹp này.
Vì con nên ngày nào cô cũng dậy sớm, cho bú xong liền ném con cho Lận Tông Kỳ, để anh ôm con đi xách nước. Không có cô đi cùng, anh lại đi nhanh hơn rất nhiều, đi đi lại lại mấy lần là đầy vại nước.
Con bé còn không muốn rời khỏi lồng ngực của cha, hưng phấn vung cánh tay, trong miệng còn kêu "a a a".
Hoạt bát hơn hồi ở đội sản xuất nhiều.
Mặc dù con bé mới tới hai ngày, nhưng đã được Lận Tông Kỳ cưng chiều đến mức vô lý rồi, mỗi lần ngủ đều phải rung rung mới được.
Trước kia Chử Hi lười, cố ý không rung rung con bé, cũng cố gắng đặt nó lên giường, chỉ sợ con bé hình thành thói quen không rời tay được.
Bây giờ chỉ cần con bé hơi không thoải mái rầm rì mấy tiếng là Lận Tông Kỳ đã không nhịn được mà mềm lòng. Sau khi học được tư thế bế trẻ, anh hận không thể ôm con gái trong lòng từ sáng đến tối, hết rung rồi lại bay, con bé đã được hưởng thụ đãi ngộ kiểu này đâu? Giờ thì giỏi rồi, ngủ phải rung, bú sữa mẹ cũng phải rung, không có chuyện gì cũng phải bế lên rung rung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play