Chử Hi theo Lận Tông Kỳ đến nhà ăn. Không thể không nói, đơn vị này cũng khá rộng. Hôm qua lúc cô tới cũng không chú ý, nghĩ rằng đóng quân trong núi sâu có rộng cũng chẳng được bao nhiêu, không ngờ chỉ riêng thao trường đã khiến cô nhìn đến hoa cả mắt, rộng ngang thao trường thời đại học của cô.
Cảm giác như thể đào rỗng cả sơn cốc này rồi vậy.
Chử Hi cũng chẳng nói gì, lặng lẽ đi theo bên cạnh Lận Tông Kỳ. Giờ đã là sáu tháng cuối năm nên trời sáng muộn, cũng chẳng biết giờ đã là mấy giờ rồi mà vẫn còn trông thấy sao trên trời, bên ngoài cũng nổi sương mù.
Cô cũng không biết đã bao lâu mình không nhìn thấy sương mù rồi. Thật ra trước đây cô cũng từng thấy ở thủ đô rồi, nhưng đó là bụi mù, hoàn toàn chẳng thể so sánh được với không khí trong lành nơi đây.
Cô không nhịn được mà hít sâu vài hơi.
Khi một nhà ba người tới nhà ăn thì thấy bên trong tản ra ánh sáng vàng yếu ớt, đến gần còn nghe thấy tiếng người nói chuyện và mùi khói dầu.
Lận Tông Kỳ đưa cô tới phía sau nhà ăn, sau đó trông thấy một cái giếng lộ thiên lớn, miệng giếng còn có nắp đậy, bên cạnh có thùng có dây thừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play