Chử Hi nhìn thấy sắc trời đã muộn, quá lười để quan tâm đến đống đồ nội thất lộn xộn trong phòng khách kia. Những gì cô gửi đến đều bị Lận Tông Kỳ đặt lên trên bàn ngoài phòng khách, lúc gửi có hình thù gì thì bây giờ có hình thù đó, mở ra rồi cũng không biết dọn đi nữa.
Cũng may là không đặt xuống mặt đất, không thì chỉ sợ sẽ bị ẩm mất.
Chử Hi đặt bưu kiện lên chiếc ghế bên cạnh. Quay người tìm đồ một lúc còn thấy cái nôi, mắt cô sáng lên, đây là cái mà trước đây cha Lận làm cho đám Xuân Miêu khi còn nhỏ, nếu không phải không mang đi được, cô cũng định mang theo.
Lúc này nhìn thấy cái nôi, tuy không biết Lận Tông Kỳ đã mang theo bằng cách nào, nhưng cũng có thể giảm bớt không ít gánh nặng cho cô sau này.
Ban đầu chuẩn bị gửi đến nào là áo bông với áo lông để trải lên giường cho con gái ngủ, trên giường chăn ẩm kinh khủng, Lận Tông Kỳ có thể ngủ được, nhưng con gái bảo bối của cô không ngủ được.
Nhưng bây giờ có thể trực tiếp nằm lên trên nôi rồi.
Rung rung chiếc nôi để ra bớt bụi, Chử Hi cầm giẻ lau trong tay, dứt khoát cởi vỏ chăn trước mặt ra, lại đi đến lấy áo bông trong túi đồ bưu kiện trải ra trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT