Những lời này khiến Lận Xuân Miêu tâm phục khẩu phục, cảm thấy mỗi câu đều rất có lý, qua chuyện này cô ta chỉ cảm thấy mẹ mình ngờ nghệch.
Nhất là lời mà chị dâu nói tối hôm qua, rõ ràng lấy đồ ngốc không có lợi lộc gì mà mẹ cô ta cứ khăng khăng không chịu nghe, nếu không nhờ chị dâu mình thì sợ rằng cô ta phải lấy kẻ đần thật.
Chử Hi không hề uổng công lừa dối. Giống như mẹ Chử nói, Lận Xuân Miêu gả cho người tốt thì ngày tháng sau này của cô và Lận Tông Kỳ mới có thể thoải mái được. Hơn nữa không thể cắt đứt qua lại với đám thân thích nhà họ Lận này được, so với nhà bác cả Lận thì cô thà qua lại với nhà mẹ Lận dễ lừa gạt này hơn.
Tuy Lận Xuân Miêu không kiêu căng nhưng lại là kẻ lỗ mãng, người như vậy có tốt có xấu, mặt tốt chính là lừa xong sẽ hết sức nghe lời, chỉ đâu đánh đó, không tốt chính là sẽ gây họa đắc tội người ta, dễ rơi vào tròng của kẻ khác. Không phải cô lo bò trắng răng, cô chỉ sợ về sau chức vị của Lận Tông Kỳ càng ngày càng cao, người khác sẽ ra tay từ trên người người nhà anh.
Cô không rõ kiếp trước bà cụ cắt đứt quan hệ với nhà họ Lận có tầng quan hệ này không, nhưng cô vẫn chuẩn bị khá tốt.
Đặc biệt là nhà bác cả Lận, luôn đem đến cảm giác là một tai hoạ ngầm, cô phải khiến hai nhà vào khuôn khổ, như vậy cô mới có thể an tâm ở bên ngoài được.
“Sợ cái gì, trời sập còn có người chống cho.” Chử Hi bình tĩnh liếc cô ta, nhẹ nhàng trả lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT