Chử Hi cười lấy lòng bà, mẹ Chử nóng ruột, định tự mình đi nói chuyện này nhưng Chử Hi vẫn ngăn cản bà.
Cô không muốn để mẹ Chử dính vào việc này, đến lúc đó mà không tốt thì chắc chắn sẽ bị mẹ Lận oán hận.
“Mẹ vội gì chứ, con đi nói là được.”
Thế là buổi chiều Chử Hi nhìn thấy mẹ Lận ngồi bận việc ở trong sân bèn đi qua ngồi cùng. Cô rất khôn ngoan, không nói thẳng có một người đàn ông đến tuổi kết hôn làm việc ở xưởng Nhục Liên mà hỏi việc hôn nhân của Xuân Miêu như thế nào trước.
Mẹ Lận chột dạ liếc cô nhưng không giấu giếm cô: “Thím Hứa nói nhà đàng trai muốn đến thăm nhà chúng ta. Tôi không hiểu ý của mấy người bọn họ, chẳng lẽ con gái tôi còn không xứng với đứa con trai ngốc nhà họ ư?”
Dừng một chút, sau đó bà ta thở dài: “Tôi cũng không muốn có con rể là kẻ ngốc, nhưng nhà đàng trai nói chỉ cần kết hôn rồi sẽ để Xuân Miêu làm việc ở xưởng vận tải. Cha nhà trai quản lý kho hàng ở xưởng vận tải, việc nhàn nhã mà tiền lương lại cao. Xưởng vận tải của họ là chỗ tốt, nơi đó thứ gì cũng có, hàng hóa của xưởng dệt đều được vận chuyển từ chỗ họ, đôi khi còn có người biếu xén. Tôi nghĩ, kẻ ngốc thì kẻ ngốc đi, sống khá giả là được rồi.”
“Cô xem cha mấy đứa đấy, không ngốc nhưng không cậy nhờ được việc gì cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play