Buổi chiều, Chử Hi ngồi ở trong sân phơi nắng và đan áo len, cả nhà chỉ có cô là rảnh rỗi nhất.
Mẹ Lận nấu ăn trong phòng bếp, chuẩn bị cơm tất niên. Lận Xuân Miêu ngồi dưới bếp lò giúp nhóm lửa, Lận Xuân Mai thì rửa rau ở sân. Hữu Khánh và cha Lận thì bận dán câu đối, ai nấy đều bận rộn vô cùng.
Mẹ Lận là loại người mình bận thì người khác cũng không thể nhàn rỗi. Hữu Khánh và ba Lận mới vừa dán câu đối xong, bà ta đã gân giọng gọi: “Ông qua đây nhóm lửa, Xuân Miêu đi gánh nước đi, trong vạc hết nước rồi.”
“Hữu Khánh đến hợp tác xã mua bán mua chút muối, tiện đường đi mua dầu mè về đây.”
Nhìn thấy cha Lận chậm chạp xách ghế, bà ta trừng mắt: “Ốc sên đấy à? Bảo các người làm tí việc là cứ lừng khừng, còn không mau đi? Ai cũng lười như hủi, cứ phải một cái mới có thể di chuyển đúng không?”
Nghe thấy giọng mẹ Lận oang oang lên, cha Lận và Hữu Khánh vội vàng xách ghế vào nhà, sau đó chạy bịch bịch bịch vào phòng bếp.
Lúc Hữu Khánh cầm bình dầu đi ra bước qua bên cạnh Chử Hi, cô còn nghe thấy nó thở dài một hơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT