Mẹ Lận phát hiện trong nhà thiếu củi, sáng sớm la mắng trong phòng bếp, nghi ngờ có người đến trộm củi, nhưng củi đốt trong nhà vệ sinh không ít nên củi trong nhà bếp ít đi.
Không yên tâm, kiểm tra trong ngoài nhà bếp hết một lần, "Kẻ nào kiến thức hạn hẹp, chút củi ấy cũng trộm, hơn nửa đêm không ngủ chạy tới làm chuyện xấu xa này, không có tiền đồ gì cả…"
Chử Hi ngáp một cái, cũng không tiết lộ, mặc bà ta mắng hăng say.
Rửa mặt xong, cô cầm chậu trở về phòng, bên ngoài rất lạnh, cảm thấy vẫn là trong phòng thoải mái, ở nhà bếp nhiều khói bụi, tuy rằng ấm áp nhưng cô lo lắng không tốt cho đứa nhỏ.
Trước kia, lúc này cô phải dưỡng thai, bây giờ trong phòng có người, cô hiếm khi ngại ngùng.
Đẩy cửa ra vào phòng, người đàn ông dường như đang ngủ, ánh mắt nhắm lại, Chử Hi nhẹ tay nhẹ chân bước vào, đặt chậu xuống, nhìn túi đồ anh mang về ngày hôm qua, giật mình, đi thẳng qua mở ra xem.
Lần này Lận Tông Kỳ mang về không ít đồ, ngoại trừ thức ăn và đồ dùng, Chử Hi còn nhìn thấy cuộn len, cầm lấy sờ một cái, cảm giác như là lông dê, việc này cô từng nhắc với anh ở trong thư, vùng Tây Bắc ngành chăn nuôi phát triển, có thể mang một ít về thì tốt rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT