Đến gần, anh cũng không ngồi lên giường mà thay vào đó lại kéo chiếc ghế bên cạnh ra đến mép giường, thẳng tắp ngồi xuống, hai chân tách ra.
Sau đó anh vừa ăn bánh chẻo vừa nói với cô: “Lần này anh quay về quân khu sợ rằng phải chờ đến cuối năm mới trở lại nhà, em ở nhà phải sống tốt, anh đi rồi mẹ có thể sẽ bắt em đi làm việc, anh đã liên hệ trước với đội trưởng rồi, đội trưởng sẽ sắp xếp cho em công việc nhẹ nhàng một chút, nếu mà vẫn không làm được thì cứ ở nhà giúp đỡ mọi người, anh mỗi tháng sẽ gửi thêm tiền về cũng như nhau.”
Chử Hi nghe xong bặm bặm môi, “Nhất định hôm nay anh phải đi sao? Mới ở nhà được có mấy ngày chứ.”
Lận Tông Kỳ nghe xong lời nói của Chử Hi cũng không lên tiếng, động tác ăn bánh chẻo cũng dần chậm lại. Thật ra anh đi lính bao năm nay cũng chẳng về nhà được mấy lần, chỉ cần dùng một bàn tay cũng có thể đếm được, anh không nhớ nhà tha thiết như đồng đội, thậm chí mỗi lần rời đi còn cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, mảnh đất nơi đây là nơi anh lớn lên, nhưng dường như nó với anh càng ngày càng xa cách rồi.
Thế mà không thể không nói, câu nói này của cô ấy khiến trong tim anh chợt sinh ra một nỗi không nỡ, không phải không nỡ rời xa nơi đây, mà là không nỡ rời xa cô.
“Anh về rồi sẽ làm báo cáo kết hôn.” Đây là thứ duy nhất mà anh có thể làm cho cô.
Chử Hi giận dữ trừng mắt nhìn anh một cái, còn nghĩ rằng anh sẽ nói vài câu dỗ dành cô, làm sao biết được anh lại trả lời một câu đầu không xuôi đuôi như thế.
Nói cái gì mà quay về thì làm báo cáo kết hôn, cái này không phải là điều nên làm à?
Chả lẽ làm xong rồi còn không muốn nhận?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT