Giữa trưa lúc Lận Tông Kỳ trở về, chính ủy Cao cũng đến, chính ủy Cao thấy sắc mặt Chu Vân đẹp hơn rất nhiều, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, chỉ không ngờ cơm nước xong, Chu Vân đột nhiên nói lời cảm ơn Chử Hi, sau đó ôm con muốn về nhà cùng anh ta.
Chính ủy Cao ngẩn người, theo bản năng nhìn Lận Tông Kỳ và Chử Hi bên cạnh, vẻ mặt Lận Tông Kỳ cũng kỳ quái nhưng Chử Hi không nhìn ra biểu cảm gì, lòng anh ta trầm xuống, nhưng vẫn lại gần tiếp nhận con gái trong lồng ngực Chu Văn.
Hai vợ chồng chính ủy Cao vừa đi, Lận Tông Kỳ không nhịn được hỏi Chử Hi: "Sao lại thế này?"
Chử Hi nhìn anh, không nói gì, nhún nhún vai, đứng dậy thu dọn bát đĩa, Lận Tông Kỳ chưa từ bỏ ý định, đi theo vào phòng bếp hỏi, cuối cùng Chử Hi ghét bỏ anh phiền phức, nói với anh vài câu, sau đó nói: "Chuyện nhà họ anh đừng xen vào, không dễ quản đâu."
Lận Tông Kỳ nghe xong gật đầu: "Anh hiểu."
Dứt lời, anh lắc đầu với Chử Hi, vẻ mặt xúc động: "Lúc trước chúng mình cãi nhau đến thế mà không chia tay, ngược lại là hai người họ chia tay, đôi khi đúng là mọi chuyện khó đoán trước được."
Chử Hi nghe thế liếc xéo anh: "Sao, không chia tay em có phải trong lòng tiếc nuối lắm đúng không? Hay là chúng ta cũng chia tay thử xem."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT