Nói đến đây Chử Hi không nhịn được mà ánh mắt cũng bừng cháy lên ngọn lửa nhiệt huyết, theo cách nhìn của cô thì đây đều là cơ hội kinh doanh rộng mở, nhớ tới kiếp trước bạn cùng phòng cầm lên cho cô một lọ nước tương cay gà sốt nấm, ngon đến nỗi cô như muốn nuốt luôn cả lưỡi của mình. Tiếc là vì sự bất lực của chính quyền địa phương, cho dù là các thế hệ sau này, tuy nơi đây sản xuất ra một vài mặt hàng nổi tiếng mang đậm sắc bản địa, nhưng nền kinh tế lại không phát triển gì nhiều, thậm chí còn là một trong những khu vực nghèo đói nhất của nước ta.
“Nơi đây do nguyên nhân địa hình nên không thực sự thích hợp để làm ruộng, đương nhiên, cũng không thể nào để đất bị bỏ hoang được, nông dân suy cho cùng vẫn là dựa vào lương thực để sống, chỉ là con cảm thấy có thể hợp lý lợi dụng lực lượng sản xuất còn đang dư thừa. Ví dụ như những ông bà đã có tuổi hay kể cả sức lao động của những thanh niên tuổi trẻ trai tráng kia cũng cần phải có sự phân công hợp lý. như vậy ngay cả khi mỗi nhà chỉ chọn ra một người tham gia công xưởng, thì cuộc sống của mọi người trong nhà cũng có sự thay đổi lớn,”
Chử Hi nói xong ngẩng đầu lên nhìn sư đoàn trưởng Lưu, cô muốn biết đáp án này của cô có khiến ông hài lòng hay không, những lời này chỉ là cô chọn lựa ra để nói, phát triển kinh tế mà không thoát ly khỏi tình hình quy luật của thời đại này, nhưng nếu đã thay cho cô làm thì khẳng định cô sẽ có những cải cách thay đổi lớn hơn nữa.
Không ngờ vừa ngẩng đầu liền bắt gặp được ánh mắt đầy ẩn ý của sư đoàn trưởng Lưu, ý thức được cái gì, trên mặt chợt thoáng qua vài nét ngượng ngạo, nét sáng ngời trong đôi mắt cũng đã thu liễm đi một chút, cô mím mím môi: “Sư đoàn trưởng Lưu.”
Sư đoàn trưởng Lưu nhìn Chử Hi bằng đôi mắt trầm lắng rồi đột ngột mở miệng nói: “Chử Hi, cháu xem, cháu không chỉ là một cô vợ quân nhân bình thường, đầu óc cháu thông minh lanh lợi, tầm nhìn rộng mở, trong lòng lại có nhiều ẩn ý sâu xa. Từng lời nói của cháu lúc nãy, chính là ý của rất nhiều quân nhận gộp lại mới nói ra được, có thể so được với cháu e là không quá được một cánh tay.”
Giọng nói dừng một chút, thần sắc trên mặt ông ngày càng trở nên nghiêm túc: “Người thông minh thì phải làm việc trọng đại, quốc gia ta có hoà bình hôm nay chẳng phải chuyện dễ dàng gì, đấy là máu là trí óc của vô vàn những tiền bối đi trước để đổi lấy, giống như người đàn ông của cháu, nó ngoai trừ là chồng cháu ra, còn là một quân nhân. Tôi nói cháu nghe, nếu như phải chiến tranh, người đàn ông của cháu chính là người xông ra mặt trận đầu tiên, chính là người phải chết đầu tiên.”
“Cháu nghĩ rằng bây giờ đã hoà bình rồi? Thế thì cháu đã sai, nếu không cháu nghĩ xem tại sao bên trên lại cử nhiều lính đến đây làm gì? Chúng ta bị người khác ức hiếp nhiều năm như vậy không dễ gì mới có thể đứng dậy được, chính vì thế mà chúng ta không dám ngã xuống thêm một lần nào nữa, chúng ta càng phải trở nên mạnh hơn, phải vượt qua các quốc gia phương Tây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play