Chử Hi thích nghe những lời này của anh, nhịn không được hỏi: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó thì đưa bọn họ đến phòng y tế, sau khi khỏe rồi lại trở về tiếp tục đứng, giữa trưa lúc ăn cơm, một đám kích động không thôi, căn tin đã nắm đúng tính nết của tân binh, biết bọn anh đói, cố ý nấu nhiều cơm, vừa bánh bao vừa cơm. Ăn đủ rồi còn muốn tiếp tục no nữa, có người ăn còn khóc, nói thật muốn mang về cho cha mẹ bọn họ ăn."
Chử Hi nghe đến đó động tác dừng một chút, cúi đầu nhìn Lận Tông Kỳ.
Người ta nhớ tới cha mẹ, là bởi vì tình cảm sâu nặng với cha mẹ.
Anh thì sao, thật ra anh không có gì cả, không biết lúc ấy anh có cảm nhận gì.
Lận Tông Kỳ nhận thấy động tác chậm chạp của cô, trong bóng đêm trên mặt anh cũng không có lộ ra cảm xúc khổ sở gì, ngược lại kéo khóe miệng nở nụ cười, vươn một bàn tay nắm lấy Chử Hi.
Trước kia có lẽ có tiếc nuối, nhưng hiện tại với anh mà nói, chẳng thấy làm sao, anh có vợ, có con gái, vậy đã đủ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play