Nghe thấy động tĩnh, Lương Tố Nhã ở bên cạnh và Mã Tiểu Hồng sau nhà chạy tới nhìn ngó, nói vài câu, thấy cả gia đình ba người đang bận rộn nên không ở lại lâu.
Ăn uống, giặt giũ... cuối cùng bận tới hơn mười giờ tối mới lên giường nghỉ ngơi, mấy ngày nay Lận Tông Kỳ được chăm sóc tốt, ngày nào cũng ngủ sớm dậy sớm đã thành quen, nằm trên giường chỉ một chốc đã say giấc.
Chử Hi không biết phải nói gì, hơi không vui chui vào lòng anh, rồi cũng nhắm mắt.
Có lẽ Chử Hi cảm thấy Lận Tông Kỳ bị thương nên nghỉ ngơi nhiều hơn trong những ngày này, chiều đến mức Lận Tông Kỳ cũng cảm thấy anh bị thương rất nghiêm trọng cần nghỉ ngơi nhiều, ngày hôm sau dậy cũng không giặt quần áo, chỉ lấy cái chổi quét sàn.
Chử Hi biết tính tình của anh, anh là kiểu người nếu có thể lười biếng thì sẽ lười biếng, cô cũng không thèm nói anh, định chăm anh vài ngày rồi để anh làm việc sau.
Có điều trong lòng Lận Tông Kỳ vẫn nhớ một chuyện, lúc ăn cơm không nhịn được nhắc Chử Hi: "Sáng hôm nay em mang một số đồ đến thăm nhà đoàn trưởng Trịnh nhé."
Chử Hi thoạt đầu còn chưa hiểu, thuận miệng hỏi một câu: "Làm gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT