Tô Hoà cầm hộp cơm rời đi.
Chử Hi ngại nên chia một ít canh cho người ở giường bên cạnh ăn, người đó sớm đã ngửi thấy mùi cũng thèm thuồng, cứ thế mặt dày ăn, cũng không biết là nhìn ra được điều gì, nói với Chử Hi bên cạnh: "Tôi thấy cô gái đó không có ý tốt, em gái phải chú ý vào."
Còn hơn thế ấy chứ, ánh mắt ấy như móc câu vậy, chỉ ước được dán vào người đàn ông bên giường bệnh.
Chử Hi nghe xong mỉm cười, sau đó biểu cảm bất lực nói: "Chịu thôi, người ta là phóng viên, chúng ta không chọc được, anh xem cô ta hại người đàn ông của tôi, bây giờ còn tỏ vẻ thái độ, e rằng gia cảnh không tầm thường. Haizz, trong lòng tôi chua xót cũng không biết nói sao."
Sắc mặt Lận Tông Kỳ vốn đã không tốt, sau khi nghe lời này, sắc mặt càng thêm tối tăm.
Anh cảm thấy phóng viên họ Tô này chính là ỷ gia cảnh của mình tốt mà gây chuyện, chưa kể hại anh khổ sở như vậy, còn làm khó vợ anh, thái độ vừa rồi của cô ta anh cũng thấy. Vốn mấy ngày nay thấy thái độ của cô ta cũng tốt anh còn bớt tức không ít, còn lúc này anh cảm thấy không cần thiết phải tôn trọng cô ta nữa.
Khi người đàn ông nghe rằng Tô Hoà là phóng viên liền không nói gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play