Chử Hi theo Điền Tráng đi thẳng đến bệnh viện thành phố, may là cô có quen biết người của xưởng vận tải quận nên gọi một chiếc xe.
Cô không mang nhiều thứ, chỉ cầm theo một ít quần áo, sau đó cho hết tiền bạc và tiền mặt trong nhà vào túi, bế con gái đi.
Trong lòng cô biết rõ Lận Tông Kỳ không sao, người này sống đến tận năm 89, chỉ là trong lòng không nhịn được lo lắng, trách anh liều mạng thế làm gì, cứu người thì cứu người, sao lại liên lụy cả bản thân vào?
Điền Tráng giải thích trên đường: "Đoàn trưởng Lận vì cứu một đồng chí phóng viên nên bị thương, hôn mê mấy ngày, bây giờ đã tỉnh, anh ấy không dám nói với cô. Nhưng sư đoàn trưởng Lưu bảo tôi gọi cô tới chăm sóc anh ấy, hiện giờ tay chân đoàn trưởng Lận vẫn chưa tiện hoạt động."
Nói về cái này, lòng Điền Tráng hơi phức tạp, không nói tới trường hợp cô phóng viên Tô kia không thấy, ngay lúc đoàn trưởng Lận của họ cứu người không những chạy tới làm chậm trễ việc, mà cuối cùng vì cô ta đoàn trưởng Lận còn bị cây cột đổ vào, bị thương hôn mê mấy ngày liền, cô phóng viên Tô kia bây giờ cứ quấn lấy đoàn trưởng Lận, nhìn sốt cả ruột.
Chử Hi không nghe ra ý tứ khác trong lời nói của anh ta, chỉ nghĩ phóng viên nào mà không có mắt thế không biết? Thế mà hại người đàn ông của cô bị thương.
Cho nên đụng phải người quen ở phòng bệnh, trong thời gian ngắn cô chưa phản ứng lại được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play