Bên ngoài đều là ngôi sao và trăng sáng, có thể thấy rõ đường đi.
Điểm chữa bệnh vẫn nằm ở chỗ đó, bình thường phải đi mười mấy phút mới đến, lần đầu tiên hai người cảm thấy khu bộ đội lại lớn như vậy, cảm giác giống như đi không hết.
Lận Tông Kỳ ôm con gái, Chử Hi đi ở bên cạnh, cô bé lại ngủ rồi, trong miệng cũng không hừ nữa, không biết là hơi thoải mái một chút hay là miệng không phát ra được tiếng.
Cũng may có Lận Tông Kỳ đi cùng, lần đầu tiên Chử Hi vui mừng vì mình đã theo quân, nếu ở đội sản xuất, cô cũng không dám tưởng tượng, công xã ở xa thị trấn, hơn nửa đêm cô không biết phải nhờ ai.
Hai người chạy chậm một đường đến điểm chữa bệnh, cửa đã đóng, Chử Hi thở hổn hển, cũng không để ý đến chuyện lễ phép hay không lễ phép, trực tiếp dùng tay đập cửa: "Bác sĩ, dậy dậy, con của tôi bị sốt."
"Bác sĩ..."
Kêu chừng mấy tiếng, mới có người mở cửa ra, là một người đàn ông trung niên, nhìn Chử Hi và Lận Tông Kỳ, hình như cũng không cảm thấy bất ngờ: "Vào đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT