Cũng chính vào buổi tối hôm đó, chính ủy Cao chạy đến gõ cửa, lúc ấy Chử Hi và Lận Tông Kỳ đều đã nằm xuống, hai người đang nằm nói chuyện trước khi ngủ, Chử Hi còn nghĩ tối hôm nay nhà của chính ủy Cao ngủ như thế nào, chỗ ở dành cho người thân trong bộ đội đã đầy, vào lúc ăn tết, rất người thân đến thăm quân nhân chưa có trở về.
Đang cảm thầy kỳ lạ, nào biết liền nghe được tiếng gõ cửa, thì ra là tới mượn chìa khóa nhà Chương Thành Ngọc ở bên cạnh, chuẩn bị ở một đêm trong nhà anh ta.
Nhà bọn họ có chăn, nhưng chỉ có một cái giường ngủ.
Lận Tông Kỳ trở về cầm chìa khóa, chìa khóa ở trong tay Chử Hi, Chử Hi đưa cho anh, sau đó len lén nằm bò trên bệ cửa sổ nhìn lén một chút, chỉ thấy ngoài cửa chính ủy Cao đang lúng túng đứng đó.
Chuyện này quả thật rất xấu hổ, vợ trước sinh con cho mình và vợ hiện tại, cũng không thể mặc kệ bên nào được.
Chẳng qua trong chuyện này thảm nhất vẫn là chính ủy Cao, gặp phải trưởng bối như vậy cũng thật thảm, cụ thể thì Chử Hi cũng không rõ lắm, dù sao từ trong miệng của Lận Tông Kỳ cô biết được, hôn nhân của chính ủy Cao và vợ trước là vì một câu nói đùa năm đó của ông nội anh ta, dưới đầu môi chót lưỡi ấy quyết định hai bên có con trai con gái, kết làm sui gia.
Cũng không biết là chuyện từ năm nào, nếu tính rõ ràng còn phải tính đến thời kỳ dân quốc, khi đó ông nội của anh ta còn là côn đồ chơi chim bắt bướm của một khu phố, cũng không biết ông ta đã nói lời này với bao nhiêu người rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play